Mưa rơi nặng mái phố già
Chiều nghe vắng bóng người qua chợ đời
Cuối đường cuồn cuộn mây trôi
Rót vào mắt phố những lời mưa tuôn
Giăng giăng những kín sợi buồn
Len len từng giọt vào khuôn tim người
Phạch phành tàu lá chuối tươi
Rũ lên đời ướt mấy mươi trăng tròn
Mơ gì gác tía lầu son
Màu chiều phủ dụ lên hòn phù vân
Thiên thu vọng tiếng xa gần
Mộng đời bám víu ái ân vô thường
Mưa chiều ngưng đọng hạt sương
Lơ ngơ sỏi đá dặm trường nhá nhem
Ru người trọn giấc mơ đêm
Nửa mê nửa tỉnh… bên thềm mưa tuôn .
Ngưng Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét