Thứ Năm, 5 tháng 7, 2012

KHOẢNG LẶNG - Thơ Ngưng Thu




 

Chiều buông,nắng ngả bên đồi vắng
Sương nhạt nhòa cây,dáng núi xa
Trăng xưa bắt bóng chưa về kịp
Thả  lời thi cổ dưới hồn hoa...
Nắng vội ngoảnh đi,chiều chết lịm
Đêm sâu hun hút tiếng kinh cầu
Chuông nguyện hồn ai rơi từng giọt
Chạm vào khoảng lặng chốn thâm sâu
Bước chân dẫm nhẹ lên thềm cũ
Tưởng mùa lá rụng,hóa rêu xanh
Mộng xưa vàng võ - quên : im tiếng
Bỏ lại đồi  hoang trái tim lành .

Ảnh Iternet
Ngưng Thu

TƯƠNG TƯ


TƯƠNG TƯ
 








 
Chiều buồn nhìn áng mây trôi 
Nhớ thương em nhớ thương người tình xa
Mưa buồn nhả xuống bao la
Nhả tình anh xuống mượt mà lòng em
Đêm qua tỉnh giấc êm đềm
Đi về với nỗi buồn tênh riêng mình
Còn gì đâu ? chỉ không thinh...
Và chiều nay chỉ có mình em thôi

Chắc là sông vẫn dòng trôi
Chắc là không chỉ một tôi yêu chàng 
Chắc thu giờ lá vẫn vàng 
Chắc người bên ấy chẳng màng đến tôi

Giấc tình …chắc cũng xa xôi
Nổi buồn chắc cũng mình tôi một minh
Chiều nay nắng vẫn lung linh
Nhưng là nắng chỉ vô tình ghé qua

Mơ ngày nắng sáng vườn hoa
Vần thơ tha thiết ...dáng ngà đường xưa
Mơ...Em mơ những giấc trưa
Lời ca lịm ngọt ...Ai đưa em cùng .


Ảnh Internet
Thơ Ngưng Thu